Liên Hương

BẤT CHỢT MƯA



Bất chợt giữa đường mưa ập xuống
Cho  người tận biết  những  chơi vơi
Đứng giữa bốn phương mà đơn chiếc
Vuốt mặt không đành mưa cứ rơi
 
Trời vốn  vô tình đâu cám cảnh
Mặc tình  con đỏ đứng phân vân
Tóc rối bùng theo chiều gió cuộn
Tủi buồn  đến cả những bước chân
 
Gió chưa xoáy đã hồn quay quắt
Biết chạy về đâu núp vào đâu
Một thoáng đường quen thành chốn lạ
Có ai về nghe tiếng gọi nhau
 
Cây bằng lăng trút  bông hoa cũ
Thương nhạt nhòa một nét tàn phai
Con sẻ nâu trên cành ủ rũ
Có như mình …chợt nghĩ về ai
 
Đã từng bất chợt … “ mưa bất chợt”
Mới hay nước chảy cũng cay lòng
Bấy giờ mới  biết thương mình  vậy
Cũng nổi chìm mưa một bến sông…
 
 Liên Hương

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 11 tháng 5 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "BẤT CHỢT MƯA"